Đúng ngày cuối năm 2017, tưởng Anh gục ngã bởi bạo bệnh nhưng Anh đã chiến thắng và tri ân quê hương, gia đình, bầu bạn bằng một Đêm Nhạc tại thành phố Vinh. Tác giả "Làng quan họ quê tôi", "Khúc hát sông quê" đã không vượt qua căn bệnh hiểm nghèo lần này.
Gia đình, bầu bạn và các giáo sư, bác sĩ mặc dù đã hết sức chăm sóc, cứu chữa nhưng không giành nổi sự sống cho Anh. Người nhạc sĩ, nhà thơ, nhà báo tài hoa Nguyễn Trọng Tạo sinh ngày 25 tháng 8 năm 1947 tại Làng Tràng Khê, xã Diễn Hoa, huyện Diễn Châu, Nghệ An đã vĩnh biệt chúng ta lúc 19h50' ngày 7/1/2019 (tức ngày mùng 2 tháng Chạp năm Mậu Tuất). Xin thông báo tới các bạn Tin buồn của gia đình:
Xin gửi lời chia buồn tới gia đình và cầu mong nhạc sĩ, nhà thơ, nhà báo Nguyễn Trọng Tạo sớm Siêu thoát nơi Vĩnh hằng!
Xin chia sẻ với các bạn Đêm Nhạc Khúc hát sông quê do Đài Truyền hình Nghệ An ghi lại:
Phóng sự của Đài Truyền hình Nghệ An về nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo:
BigSchool: Để tưởng nhớ tới Người vừa ra đi, xin chia sẻ bài thơ của TS. Lê Thống Nhất viết tặng Sinh nhật Anh ngày 25/8/2015, trong bài thơ đã nhắc tới tên của 103 tác phẩm thơ, nhạc mà nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo đã sáng tác.
Tặng Người Ham chơi
Nhân Sinh nhật anh Nguyễn Trọng Tạo
Mảnh hồn làng vẫn mang theo
Nương thân cùng với mái chèo thi ca
Thư trên máy chữ mặn mà
Tình yêu sáng sớm vẫn là trinh nguyên
Nến trắng cầu nguyện bình yên
Trở mình Ký ức mắt đen lại về
Đắm chìm Khúc hát sông quê
Tình ca người lính bốn bề đạn bay
Em đàn bà - chuốc anh say
Đồng dao người lớn đắng cay một thời
Về Làng quan họ quê tôi
Con dế buồn vẫn còn ngồi nôn nao
Con đường của những vì sao
Sóng thuỷ tinh vẫn dạt dào mênh mang
Thẫn thờ Đường về Thạch Nham
Nhìn theo Đôi mắt đò ngang cuối chiều
Sóng nhà đêm biếc tôi yêu
Mà sao để Nỗi buồn kiêu cháy lòng
Con sông huyền thoại chờ mong
Ngày chủ nhật rỗng cứ rong chơi hoài
Qua miền gái đẹp lai rai
Thơ tình người đứng tuổi dài tâm tư
Hoa ơi ta yêu nàng ư?
Bây giờ yêu vẫn Hình như lần đầu
Người đến muộn có sao đâu
Phút dối lòng lỡ buông câu yếu mềm
Để rồi Điện thoại qua đêm
Bài Thơ thứ bảy cho em mặn nồng
Lạc vào Giữa quán Lý Thông
Bước ra Thơ gửi người không quen gì..
Anh ném em lên trời đi!
Cỏ xanh đêm trước cũng vì đang say
Nếu em ngủ gật giữa ngày
Tình yêu qua với gió bay trách người
Theo đuổi tình đến tả tơi
Trong mưa giông thấy những lời khát nhau
Khoảnh khắc điên dễ qua mau
Sau Đêm cộng cảm nỗi đau an bài
Tôi còn mắc nợ áo dài
Thuyền tình Mắc cạn nhờ ai kéo thuyền
Say trong Nhịp điệu Tây Nguyên
Rượu cần chẳng cạn, cồng chiêng đâu mòn
Khói cay khói toả lên non
Đào phai chẳng nở bên hòn Vọng phu
Ngày sáng thế - bỗng mây mù
Venus ngủ để bao thu lỡ làng
Lặng nhìn đoá Hoa ly vàng
Bài thơ trắng đã mấy trang giấy rồi
Goá bụa chẳng goá đơn côi
Xin ai Đừng gửi cho tôi trăng rằm
Giao thừa chén rượu cắm tăm
Bức tranh giêng vẽ còn nằm chênh vênh
Ngẫu hứng status gập ghềnh
Chàng hâm ngẫu hứng nhẹ tênh nhọc nhằn
Đồng hồ cát - phút giây lăn
Sắm vai mình thấy khó khăn dường nào
Gửi em trong cơn mưa rào
Rượu rắn cùng bạn thơ dào dạt chia
Quỳnh hoa sương đẫm đầm đìa
Rượu chát vừa uống, ơ kìa lại cay
Tượng mồ cũng ngả nghiêng say
Mỗi lần Tự kiểm thấy ngay lòng mình
Hàn Mặc Tử trút máu tình
Ngôi sao buồn mặc bình minh cứ buồn
Người đang yêu nhớ nụ hôn
Cô đơn ai viết Quy Nhơn vô đề
Điều bình thường lạ lẫm ghê
Tết nhớ Phùng Quán nhìn về đảo xa
Khi em thở dài bên ta
Ngày mỏng dần ngỡ như là lụa tơ
Những người đàn bà làm thơ
Sonnê ngọn lửa mơ mơ màng màng
Tản mạn thời tôi sống vàng
Một mình nghe nhạc Trịnh càng nhớ anh
Trở lại Huế bước loanh quanh
Một mình Thiên Mụ hoá thành phiêu diêu
Bắt chước ca dao bao nhiêu
Độc thoại của máu nghẹn nhiều trái tim
Biển chết tình vẫn không chìm
Những bài thơ bị lỗi tìm làm sao
Tháng tám giữ giùm tôi nào
White Rock- Ru trắng biết bao mây trời
Sinh nhật mùa thu cùng người
Tìm hoa tặng kẻ rong chơi trêu đùa
Tượng thằng Cu Đái gió lùa
Phải chăng Phác hoạ ngày xưa đã từng
Cửa Lò phố biển sáng trưng
Lạc vào Phố đỏ ngập ngừng cà phê
Lục bát ga bay trở về
Đồng dao cho bạn đê mê tuổi hồng
Món quê đặt giữa bên sông
Mùa hè ước nguyện mênh mông nhà sàn
Đêm huyền diệu những ly tràn
Ngoài kia Biển vắng vô vàn rượu dâng
Giữa thu Ảo giác ngày xuân
Tháp Eiffel đứng bâng khuâng cũng buồn
Ghép lại trái tim hoàng hôn
Tình rơi cũng biết ghép dồn lại nhau
Exit mọi nỗi buồn đau
Bức tranh tình bóp cho nhàu nát đêm...
Đắng lòng Nỗi nhớ không tên
8h56’ ngày 25/8/2015
Một người đàn em mê thơ và nhạc của Anh, từ nước CHLB Đức đã viết những vần thơ thương tiếc Vĩnh biệt Anh.
VĨNH BIỆT ANH NGUYỄN TRỌNG TẠO!
Anh không còn chờ "Đôi mắt đò ngang".
Để về thăm chút "Ân tình xứ Nghệ".
Thăm lại miền Trung, rồi vô thăm xứ Huế.
Nơi ngày xưa anh đã sống một thời...
"Khúc hát sông quê"còn vang mãi anh ơi.
Đồng đội còn đây mà sao anh vội thế?
Ký ức chiến tranh của một thời thơ trẻ...
Thấm đẫm vần thơ những năm tháng hào hùng.
Bến cũ đợi ai để "Chèo thuyền trên sông Bùng"
Cùng ngắm "Cỏ và Mưa" rồi cùng thắp "Nến Trắng"?
Những lời ca dạt dào trong sâu thẳm.
Mang nặng tình quê, chất chứa tình đời.
Anh nỡ lòng xa "Làng quan họ quê tôi"?
Yếm thắm còn đây, váy mớ ba mớ bảy.
Dòng sông Cầu vẫn còn mong anh đấy.
Câu hát giao duyên vẫn đợi vẫn chờ...
Không thể thay được "Nhân Dân...", anh viết trong thơ.
Tấm lòng yêu quê, thấm vào từng con chữ.
Chấp nhận cuộc đời, như thuyền trên sóng dữ.
Anh vẫn hiên ngang, viết giữa đất trời...
Anh bỏ về Trời, mặc bè bạn lẻ loi.
Cầu cho anh bình an trên cõi Phật.
Anh sống mãi trong tim người yêu nước.
Vĩnh biệt anh, ông Đồ Nghệ, nghĩa tình !
07.01.2019
Lê Ngọc Kỳ
Lê Ngọc Kỳ nhận Trường ca "Biển mặn" từ Anh Nguyễn Trọng Tạo tháng 9/2016
Ý kiến bạn đọc: (1)