Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam: Hai bài thơ tặng một Người Thầy dạy Toán

  • 15/11/2019 | 01:04 GMT+7
  • 6.021 lượt xem

Một Người Thầy đã để lại dấu ấn sâu đậm mà người học trò ấy không thể nào quên được. Đây chính là Người Thầy đã tạo cảm xúc để người học trò đi theo nghề dạy Toán của Thầy. Xin chia sẻ 2 bài thơ mà người học trò đã viết tặng Thầy.

Người Thầy đó chính là Thầy Đặng Hữu Thiều - Thầy dạy Toán nổi tiếng của Nam Định ngày xưa...và học trò đó chính là thầy giáo Lê Thống Nhất.

Bài thơ tặng Thầy trong Chương trình truyền hình " Người Thầy của tôi" 

Hồi ấy, người học trò công tác tại Công ty VTC Online được giao nhiệm vụ tổ chức một talk show về giáo dục. Cùng một nhóm truyền thông lúc ấy, sau gần 3 tháng nghiên cứu, trao đổi, forrmat chương trình đã xây dựng xong và Người Thầy đầu tiên được chọn chính là Thầy Đặng Hữu Thiều. Và buổi sáng hôm ấy, người học trò đã nghĩ thêm một chi tiết trong kịch bản ghi hình buổi chiều: Tặng Thầy một bài thơ do chính mình viết. Với cảm xúc của mình bài thơ đã ra đời. Sau chương trình, bài thơ này đã được Thầy Đặng Hữu Thiều treo trân trọng ở phòng khách.

Người Thầy của tôi 

Kính tặng thầy Đặng Hữu Thiều

 

Bao nhiêu năm của cuộc đời

Bấy nhiêu năm nhớ từng lời thầy xưa

Đời đôi khi gặp nắng, mưa

Lời thầy che chở dẫn đưa con về

Đời còn có lúc tái tê

Lời thầy tiếp sức, đam mê chẳng lùi

Đời may mắn được  niềm vui

Lời thầy chia ngọt, sẻ bùi cùng con

Dạy con chớ mải lối mòn

Tư duy xem liệu có còn cách hay

Dạy con đừng vội làm ngay

Nhỡ sai lầm sẽ loay hoay tắc đường

Dạy con kết quả phi thường

Góp  từ những cái bình thường mà nên
Học trò tặng thơ Người Thầy trong chương trình truyền hìnhHọc trò tặng thơ Người Thầy trong chương trình truyền hình
Bao năm thầy vẫn nhớ tên

Làm sao con lại thể quên được thầy

Tóc thầy bạc trắng như mây

Mà nhiệt huyết vẫn tràn đầy trong tim

Mỗi học trò – mỗi cánh chim

Về đây  một chút lặng im nghẹn ngào

Bao kỷ niệm – bỗng tuôn trào

Cho con nhớ những ngày nào tuổi thơ

Thầy ơi ! Từ đấy tới giờ

Đã chèo bao chuyến cập bờ thành công

Bao cây xanh đã vun trồng

Thành rừng cây của non sông nước mình

Bên tên trường  : Trần Đăng Ninh

Chúng con thấy mãi lung linh tên thầy !

Sáng 13/11/2010  (chuẩn bị ghi hình chương trình  về thầy )

Các bạn có thể xem toàn bộ Chương trình truyền hình về Thầy Đặng Hữu Thiều tại đây.

Bài thơ viết trong đêm trước Lễ 49 ngày của Thầy

Khi Thầy Đặng Hữu Thiều mất thì người học trò đang công tác ở Hàn Quốc nên không thể về đưa Thầy tới nơi an nghỉ cuối cùng. Đêm ngày 12/12/2015, người học trò đã viết bài thơ này bài thơ:

Khúc nhớ Thầy tôi

 
49 ngày ... chẳng gặp Thầy được nữa!
49 năm... Thầy dạy dỗ con xưa...
49 ngày... nén hương không tắt lửa
49 năm...như mới đó hiện về...
 
Một mái đình nho nhỏ chốn thôn quê
Lần đầu tiên con biết mê học toán
Mỗi nét vẽ của Thầy trên tấm bảng
Mắt con theo màu phấn trắng diệu kỳ
 
Giọng Thầy ấm, nhẹ nhàng mà sâu lắng
Như ngọn đèn, Thầy soi sáng..Thầy ơi!
Con sai lầm khi vội vàng, hiếu thắng
Thầy bảo ban và luôn tặng nụ cười
 
Con thành công khoe ánh mắt ngời ngời
Thầy chúc mừng và từng lời Thầy bảo
Bản nhạc lớn đây chỉ là khúc dạo...
Phía trước con cần trí não hơn nhiều...
 
Con hiểu rằng khi thắng chớ vội kiêu
Cả biển học còn bao điều chưa biết
Tuổi mười hai, từng bài sai hối tiếc
Mãi sau này mỗi chi tiết nào quên
 
Thầy dạy con nhìn ra điều khác biệt
Khi bài ra bao giả thiết rối mù
Để suốt đời gặp cam go khắc nghiệt
Con không coi mỗi kẻ ghét là thù
 
Thầy dạy con trên đời lắm tiếng ru
Nhưng không phải đều giống như của mẹ
Có những lời cũng dịu êm, khe khẽ
Nghe mà say có khi sẽ nhầm đường
 
Con học xa, xa Thầy những dặm trường
Gặp bố con, Thầy vẫn thường thăm hỏi
Thầy vui mừng khi nghe tin con giỏi
Thầy sẻ chia khi biết nỗi nhọc nhằn...
 
Những ngày đầu ra Hà Nội làm ăn
Con đã gặp bao khó khăn dồn dập
Thầy lại nhắn, có khó gì hãy gặp
Con rể Thầy sẽ giúp sức cho con...
Thầy ôm trò sau khi nghe bài thơ Thầy ôm trò sau khi nghe bài thơ
Đạo làm trò bao lúc thấy chưa tròn
Nhiều ngày lễ con vẫn còn vắng mặt
Không thấy con, nhưng chuyện con Thầy nhắc
Hỏi mọi người: Nay “cậu Nhất" ra sao?
 
Đã bao lần gặp Thầy lúc tuổi cao
Tóc bạc trắng, đạp xe vào ngõ phố
Dù chỉ kèm một nhóm vài cháu nhỏ
Thầy thấy vui vì đỡ nhớ nghề mình...
 
Con không quên tất cả các nghĩa tình
Thầy dành con suốt hành trình con bước
Hình ảnh Thầy cũng chính là mơ ước
Cho đời con cố gắng được làm Thầy...
 
Thầy đi xa... mai là 49 ngày... Nén hương lòng đêm nay con đã thắp 49 năm...May Trời cho con gặp... Một Người Thầy đã theo suốt đời con.... 1h00 ngày 13/12/2015 - tức mùng 3 tháng Mười Một, Ất Mùi 49 ngày Thầy giáo của con - NGƯT Đặng Hữu Thiều đã yên nghỉ ở Cõi Vĩnh hằng.
Di ảnh Thầy Đặng Hữu ThiềuDi ảnh Thầy Đặng Hữu Thiều
Cả hai bài thơ trên người học trò đã in trong tập thơ đầu tiên của mình và ngày giỗ đầu của Thầy, học trò đã đặt lên bàn thờ cùng với 4 câu thơ mà học trò đã đọc khi nhìn di ảnh của Thầy:
 
Hàng vạn trò không về được giỗ đầu
Nhưng vẫn nợ công ơn sâu muôn thuở
Dù chúng con tung bay những nơi đâu
Vẫn hướng về hình Thầy bao nỗi nhớ!
(Lời trước bàn thờ Thầy trưa nay - 13/10/2016)
 
 

Ý kiến bạn đọc:

Bạn hãy Đăng nhập để gửi ý kiến của mình.